Thách thức khán giả chẳng kém gì Avatar, Babylon của đạo diễn Damien Chazelle cũng bắt chúng ta phải ngồi hơn 3 tiếng trong rạp. Tuy không nhận được nhiều đánh giá tích cực kỳ giới chuyên môn vì nhiều ý kiến cho rằng góc nhìn của nhà làm phim có phần méo mó, sai lệch và đưa con mắt phán xét quá đà, nhưng đối với tôi, Babylon vẫn là một tác phẩm ấn tượng, xứng đáng để những người yêu điện ảnh thưởng thức.
Bạn đang đọc: Babylon: Sự trở lại đầy tăm tối và cực đoan của đạo diễn La La Land
Lấy bối cảnh Hollywood – kinh đô điện ảnh hoành tráng nhất thế giới những năm đầu thập niên 1920, Babylon tạo nên một không khí xa hoa, hào nhoáng khiến tôi phải trầm trồ ngay từ những giây đầu tiên của bộ phim.
Ngay đầu phim, tác phẩm đã chiêu đãi khán giả bằng đại cảnh hoành tráng, có chút hoang dại, trần trụi mà ít ai có thể tưởng tượng được ra. Những góc quay, cú máy liên tục di chuyển khiến tôi chóng mặt như một sự báo trước cho những số phận cũng đầy thăng trầm, ngụp lặn của những nhân vật chính.
Và chẳng hẹn mà gặp, 3 số phận chẳng hề liên quan, 1 ngôi sao màn bạc hào hoa, nổi tiếng – Jack Conrad (Brad Pitt), 1 anh người hầu không tương lai Manuel (Diego Calva) và 1 cô ả luôn khao khát hào quang Nellie LaRoy (Margot Robbie) cứ thế cuốn vào vòng xoáy danh vọng hay chính là dòng chảy của điện ảnh tại Hollywood.
Bánh xe của lịch sử kéo ngang qua đời họ, cuốn theo cả những biến động khiến họ cũng chẳng kịp trở tay trước sự xoay vần của số phận. Ai cũng từng một lần lên đỉnh hào quang hay chạm đáy xã hội, để đến cuối cùng họ phải ngậm ngùi nghĩ rằng thời của mình đã qua.
Miêu tả về cả một quãng thời gian đầy biến động, khi thời đại phim câm lụi tàn, nhường chỗ cho những tác phẩm có âm thanh, màu sắc, Babylon giúp tôi được trải qua nhiều cảm xúc, suy nghĩ.
Đã có lúc, cả rạp phải phá lên cười bởi những màn tung hứng đầy hài hước của Jack Conrad, cách anh giễu nhại cuộc sống hay chính phim trường, nơi mà bao người tôn thờ, ao ước. Hay sự ngây ngô của Manuel làm khán giả phải bật cười khúc khích khi anh liên tục bị đẩy vào tình thế tréo ngoe.
Nhưng cũng có lúc, tôi phải dừng một nhịp để suy ngẫm khi thấy những bước chân nặng nề của Jack khi bước vào phòng khách sạn, trước khi anh tìm đến giấc ngủ ngàn thu. Hay ánh mắt của Manuel, một nhà sản xuất, giám đốc miệt mài trên phim trường, phải đổ lệ khi thời hoàng kim hay những cống hiến lớn lao của anh giờ chỉ còn là tro tàn.
Tìm hiểu thêm: Gia Đình Mình Vui Bất Thình Lình: Tình tiết của bà Cúc thật vô lý
Nói về diễn xuất, tôi cho rằng các nhân vật chính đều có tính cách riêng, nổi bật, đủ đề khán giả phải ấn tượng và ghi nhớ dù cho đó là một hệ thống cồng kềnh. Nếu Jack Conrad là một ngôi sao hạng A đầy kiêu hãnh, hào hoa thì Nellie LaRoy lại là bóng hồng lắm tài nhiều tật, nổi loạn, trong khi đó Manuel là một người tình nghĩa, chăm chỉ, miệt mài cho khát khao vĩ đại của bản thân.
Ngay cả Tobey Maguire chỉ đảm nhận vai phụ nhưng cũng ấn tượng vô cùng bởi biểu cảm quái đản, lập dị cùng những câu thoại đi vào lòng người như: “Xin chào mừng quý vị đến với cái lỗ trôn của Hollywood”.
>>>>>Xem thêm: Võ Thanh Hòa khẳng định Siêu Lừa Gặp Siêu Lầy không remake
Đối với tôi, Babylon là một bộ phim hấp dẫn về mặt nội dung, tròn trịa trong diễn xuất và đặc biệt chỉn chu, hoành tráng trong âm thanh và hình ảnh. Sự cộng hưởng tuyệt vời đó đã tạo nên một tác phẩm dù dài hơn 3 tiếng nhưng vẫn khiến tôi muốn xem lại một lần nữa.